Cả ngày stress chàng quyết định đi dạo đâu đó,hẹn đứa bạn thân mang tên "Gấu nhợn" đi ăn ,đón cái đứa này thì nó cũng vô cùng là buồn cười và hài hước,Lóc cóc trên chiếc xe đạp không còn bóng loáng như ngày nào,những vòng quay đều tăm tắp đưa chàng đến cửa nhà cái đứa hấp kia.
Đến cửa chàng ngó lên thấy nó xuống bất ngờ trong trang phục cứ như dự tiệc,chàng bất ngờ chợt nghĩ vội "ngày gì mà nó ấm đầu ngồi sau xe đạp mà mang trang phục cứ như dự tiệc vậy kaka " .
Cũng đi ăn cũng cafe chém gió,chuyện trên trời dưới biển với nó cả chuyện người chàng yêu nữa ,chà người ta cứ nhìn chàng chằm chằm,là sao nhỉ có phải một kẻ ăn mặc đơn giản áo phông với quần sooc huyền thoại chuyên đi xe đạp uống cafe. À thôi đúng rồi hóa ra là nó đứa bạn thân dở hơi,nó mang đồ dự tiệc ngồi sau xe đạp.
Họ nhìn,nhìn hoài với ánh mắt thắc mắc, thời đại tình yêu được đong đếm bằng những đồng polyme hay những dây chuyền chiếc nhẫn sáng lấp lánh tại sao một đứa nhìn tiểu thư đài các như vậy lại ngồi sau xe chàng, kẻ thấp hèn.
Rồi đưa nó về, trên đường vẫn còn những ánh mắt nhìn ấy làm chàng chợt suy nghĩ, những suy nghĩ miên man đến câu chuyện chàng đã nghe hay đọc ở đâu đó :
Vợ tao xấu quá mày à..!
B : Sao mày nói vậy ,nghe nói hồi sinh viên vợ mày là hoa khôi của trường cơ mà,chúng mày ai cũng ngưỡng mộ trai tài, gái sắc.
A : Mày không biết đâu giờ vợ tao sồ sề ,lúc nào trên người cũng có mùi dầu rán khó chịu lắm.
B : à ra vậy.
A : vợ thằng C dạo này trông khác hắn mày nhỉ
B : ừ vợ nó hồi này nhìn trắng,hôm nọ họp lớp mày có thấy không vợ nó hột xoàng rồi trang phục lộng lẫy,nước hoa thơm nức.
A : Cùng phụ nữ với nhau sao vợ tao với vợ thằng C khác biệt thế nhỉ ?
B *Tu cốc bia hết một hơi* rồi nói : Thằng C nó biết vợ nó thích ăn gì, thích làm gì, thậm chí cô ấy muốn nói gì nó cũng có thể đoán được.Từ trước đến nay, nó chưa bao giờ keo kiệt với cô ấy, vợ thích gì nó đều cố gắng thực hiện bằng mọi giá.
Đi dạo trên đường thấy dây giày của vợ bị tuột, nó không ngần ngại cúi xuống thắt lại dây giày cho cô ấy. Kể cả chuyện đấm lưng,xoa bóp chân tay khi vợ đi làm về mệt, trên đường tan làm về nhà nó kiểu gì nó cũng dừng mua cho cô ấy món bánh mỳ kem ưa thích.
Mỗi khi trời mưa nó vẫn thay vợ đi chợ mua thức ăn.Vợ nó vốn tiết kiệm , không dám mua cho mình món đồ đắt tiền, nhưng nó biết kích cỡ quần áo cô ấy mặc, nên giấu mua tặng vợ.Mày có thể làm được cho vợ mình như nó không
A *đỏ mặt và nghĩ lại* : anh ta nghĩ đến lúc ở nhà, lúc nào cũng mặt nặng mày nhẹ với vợ, chỉ cần vợ không làm theo ý mình liền quát ầm ĩ lên.Về nhà là gác chân xem bóng Đá,xem thời sự mặc cho vợ loay hoay với đàn con thơ dại bữa cơm cũng không được ăn ngon. Đối xử không lạnh nhạt thôi cũng khó chứ nói gì đến mấy cử chỉ yêu thương chăm sóc vợ như anh C.
Anh B lại nói : Vợ mình mình không thương chẳng nhẽ đợi thằng khác đến thương dùm , phụ nữ bước qua giai đoạn yêu đương, tiến tới giai đoạn hôn nhân cũng giống như bông hoa mất đi một phần nước vậy. Cô ấy phải chăm sóc cả một gia đình , không có thời gian chăm sóc bản thân, không có thời gian chăm sóc chồng như lúc mới yêu .
Bởi vì trái tim cô ấy phải chia ra nhiều ngăn : 1 ngăn cho chồng, 1 ngăn cho con, 1 ngăn cho bố mẹ chồng, 1 ngăn cho bố mẹ đẻ, 1 ngăn cho họ hàng nội ngoại… Tại sao mày không giúp đỡ cô ấy ? Nhìn vợ mày xem lúc nào mày cũng thấy mùi dầu rán ,bận bịu với đàn con vây quanh,còn thì giờ đâu mà làm đẹp,còn thì giờ đâu mà rũ bỏ mùi dầu mỡ ,mà để trang điểm lộng lẫy như vợ thằng C.
Đến đây thì chàng cũng như anh chàng B nào đó trong cuộc sống chợt nhận ra rằng dù cuộc sống có vất vã, những stresst có tái diễn liên tiếp, hãy cứ về nhà và yêu thương người phụ nữ bên cạnh mình, Họ cũng bon chen mỏi mệt ngoài xã hội,về đến nhà cần được hỏi thăm được yêu thương,Phụ nữ như đóa hoa vậy,có tưới tắm mới mãi xinh đẹp và tỏa hương rực rỡ :)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét